Trà Đường Miền Tây: Hương Vị Bình Yên Từ Tuổi Thơ – Một Chuyện Kể Đầy Cảm Xúc

Trà Đường Miền Tây – Chuyến Hồi Hương Trong Một Ngụm Trà

Bí quyết pha trà đường thơm ngon chuẩn vị đơn giản tại nhà
Ly trà đường – mùi ký ức của bao người con miền Tây. (Ảnh @thaothuthi)

Tôi rời miền Tây lúc mười tám, mang theo vài bộ đồ, ít tiền dành dụm, và cả một trời háo hức lẫn ngơ ngác của tuổi mới lớn. Thành phố rộng quá, đông quá, nhanh quá. Tôi tập quen với cà phê sáng, quen tiếng còi xe, quen những hôm chạy deadline đến mức quên ăn trưa.

Nhưng có một điều tôi không bao giờ quen:
nỗi trống trải khi chiều xuống.

Có những lúc đứng giữa phố xá ồn ào, tôi lại nhớ da diết cái cảm giác được mẹ dúi vào tay ly trà đường mát lạnh, vừa rầy yêu, vừa thương:
“Nắng dữ dằn vậy, uống đi cho tỉnh con ơi.”

Chỉ là một ly trà đường thôi, vậy mà nó theo tôi đến tận bây giờ — như mùi quê không bao giờ phai.


Bước ngoặt – Khi một mùi trà mở cửa ký ức

Một buổi chiều nắng như rang người, tôi ghé siêu thị gần phòng trọ. Vừa bước qua kệ trà, một mùi thơm thoang thoảng kéo chân tôi dừng lại.
Những gói trà quen thuộc nằm ngay ngắn trước mắt. Bất giác, tôi nhớ đến mẹ và ly trà đường cũ kỹ của nhà mình.

Tối đó, tôi quyết định tự pha cho mình ly trà đường “theo kiểu miền Tây”. Nhưng thay vì dùng túi lọc bình thường, tôi chọn thử thứ mới – Trà Sâm Hồng m Kinh Soul mà tôi vừa mua được trên website.

Trà Sam Hồng Thượng Hạng – 500g | Tinh hoa núi rừng Tây Bắc

Mở gói ra, hương thơm ấm áp của núi rừng Tây Bắc lan nhẹ trong căn phòng trọ nhỏ xíu. Lá trà màu nâu hổ phách đẹp đến lạ. Tôi pha một ấm nhỏ, rồi chắt ra ly, thêm đường, thêm đá — từng chuyển động cứ như đang chạm lại vào kỷ niệm.

Ngụm đầu tiên khiến tôi đứng im.
Trời ơi, sâu. Đậm. Và thanh đến mức giống hệt buổi chiều quê năm nào.
Hương trà Sâm Hồng không chỉ thơm nhẹ — nó còn có cái ngọt hậu rất đặc trưng, hòa với đường thành một vị mát lành, trong trẻo.

Tôi thấy như mình vừa mở được cánh cửa ký ức lâu nay bị đóng chặt.


Một ly trà – và cả sự hồi sinh tinh thần

Những ngày tiếp theo, tôi giữ thói quen pha trà đường mỗi chiều.
Có hôm tôi đổi vị, thử Trà Mãng Cầu m Kinh Soul, thứ trà trái cây mà mẹ từng rất thích.

Trà Mãng Cầu Nam Kinh – Ngọt thanh xứ nhiệt đới

Không ngờ, hương mãng cầu dịu nhẹ, ngọt thanh, có chút chua rất mỏng… khi pha thành trà đường đá lại hợp đến lạ thường. Vị mát đặc trưng của trái nhiệt đới khiến tôi nhớ đến mùi vườn sau hè, nhớ tiếng gió lùa qua tán lá, nhớ những buổi trưa nằm võng đong đưa bên cửa sổ.

Thành phố vẫn ồn, công việc vẫn bận, cuộc đời vẫn đủ thứ phải lo.
Nhưng chỉ cần một ly trà đường từ Trà Sâm Hồng hoặc Trà Mãng Cầu,
người tôi tự nhiên dịu xuống.

Tôi cảm giác như có một bàn tay vô hình kéo mình ra khỏi guồng quay hỗn độn — trả lại cho tôi một khoảng thở, một sự lắng lại, một bình yên mà rất lâu tôi không tìm thấy.


Nhận ra: hóa ra “hồi sức” cũng chỉ cần bấy nhiêu

Hai hương trà – hai cách trở về với bình yên. (Ảnh : Măm Măm Sài Gòn.)

Ngày bạn tôi nói:
“Dạo này trông mày đỡ mệt hẳn ha, mặt hiền lại rồi đó,”

Tôi chỉ cười, không biết bắt đầu từ đâu để kể.
Kể rằng tôi hồi sinh nhờ một thức uống quá đỗi bình dân?
Nhờ một hương vị từng tưởng nhỏ bé đến mức chẳng đáng nhớ?

Nhưng có một điều tôi biết chắc:
chính những ly trà đường ấy – với hương vị chân thật từ Trà Sâm Hồng và Trà Mãng Cầu m Kinh – đã giữ lại phần mềm mại nhất trong tôi.


Kết – Một lời cảm ơn trọn vẹn

nguoi tre uong tra duong giai toa stress nhe nhang
Đôi khi, chỉ một ly trà đường cũng đủ chữa lành. (Ảnh tieungoc1093 | tuổi trẻ vĩnh long)

Giữa thành phố nhiều xô đẩy, ít yêu thương, tôi may mắn tìm lại được một mạch kết nối với quê hương. Chỉ qua một thói quen nhỏ, một ly trà nhỏ, một hương vị nhỏ.

Và tôi muốn nói một lời chân thành:

Cảm ơn Trà Sâm Hồng và Trà Mãng Cầu Nam Kinh Soul,
vì đã giúp tôi tìm lại tuổi thơ,
tìm lại bình yên,
và tìm lại chính mình — trong một ngụm trà đường mát lạnh.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *